Thứ Ba, 17 tháng 7, 2012

Fic thử nghiệm

Thử nghiệm tạm thời ý tưởng mới, giờ chưa nghĩ ra tiêu đề gì cho hay ho *cười*
---------------------
Chap 1



Có một thế giới mà việc sử dụng phép thuật và các loại kĩ năng đã trở nên vô cùng phổ biến. Ở đó người ta theo đuổi việc phát triển những kĩ năng mình có lên đến mức cao nhất. Và để rèn luyện kĩ năng của bản thân thì những người mang sức mạnh thường đi thách đấu với sự cho phép của chính phủ. Người thách đấu và người được thách đấu có quyền lựa chọn đấu theo đội hình hay cá nhân tùy theo thỏa thuận của họ. Ngoài ra thì đây là một thế giới có khá nhiều người mặc đồ cổ trang đi ra đường. Những thứ như nón lá, Kimono hay đeo kiếm, thương, cung trở nên quen thuộc với mọi người.

Ở đó, có một nhóm người đã nổi lên với sức mạnh của sự đoàn kết và nỗ lực. Đó là 48Group. Trên thực tế ban đầu họ chỉ có ở Akihabara với cái tên AKB48 nhưng sau 7 năm họ đã trở thành một trong những tập thể mạnh nhất với những nhóm chị em ở các khu vực khá như Sakae -  SKE48, Namba – NMB48, Hakata – HKT48. Tuy chỉ là những cô gái nhưng nhờ những chiến lược khôn khéo lợi dụng tốt quân số đông người của mình, họ nhanh chóng trở thành tổ chức mạnh nhất. Và ở thế giới này khi việc giao đấu và trận đấu đó được tường thuật lại đã trở thành việc phổ biến, qua một thời gian dài rèn luyện, 48Group đã trở thành cái tên quen thuộc, có thể thấy trên mọi phương tiện truyền thông.

Trong những năm gần đây, 48 Group tổ chức giải đấu của riêng mình, giải đấu chỉ bao gồm các thành viên của tổ chức. Và người vô địch giải đấu năm trước là Maeda Atsuko.

Năm nay giải đấu lại diễn ra một lần nữa nhưng đương kim vô địch đã rút lui bởi trước đó không lâu cô tuyên bố tốt nghiệp khỏi tổ chức, trở thành một chiến binh độc lập.

Sau hàng tháng thi đấu, đã có tám người vào đến vòng chung kết của nhóm và được chia cặp như sau:
Oshima Yuko vs Shinoda Mariko
Watanabe Mayu vs Takahashi Minami
Kashiwagi Yuki vs Kojima Haruna
Sashihara Rino vs Itano Tomomi

Tất cả đều trực thuộc AKB48, chỉ còn vài ngày cho đến khi trận chung kết bắt đầu. Phải nói thêm rằng với danh tiếng hiện tại của họ thì giải đấu của 48 Group được truyền hình đi khắp cả nước.

Ngày đầu tiên của vòng chung kết.

Trận 1: Oshima Yuko vs Shinoda Mariko.

Với cương vị Á quân của năm trước, Oshima Yuko dễ dàng đánh bại Shinoda Mariko để tiến vào vòng sau.
Trong một quán trà ở gần đấu trường, người ta dồn toàn bộ sự chú ý và kéo lại gần TV để theo dõi trận đấu. Chỉ còn một người ngồi ở góc, đội nón lá che kín mặt, trông có vẻ như là con gái nhưng lại mặc một bộ Kimono màu xám, đang từ từ thưởng thức cốc trà của mình. Như biết rõ khả năng của đấu thủ bên trong đấu trường kia, khi nhìn thấy một đòn tấn công của Yuko, người đó đã đứng dậy, trả tiền và đi về phía đấu trường.

Khi bước vào đến cửa người đó bị chặn lại. Đó cũng là lúc bên trong vang dậy tiếng hò reo của khá giả. Cô gái đó chỉ đưa ra một chiếc thẻ và nhân viên cho phép cô vào bên trong. Khi đến vị trí của đội hỗ trợ bên dưới khán đài, cách khu đấu chính một đoạn cũng là lúc đối thủ của trận thứ hai vào sân.
Tiếng ra hiệu của trọng tài.

Trận đấu thứ 2 giữa Watanabe Mayu và Takahashi Minami bắt đầu.

Mayu là người có sở trường thiên về phép thuật, hay nói đơn giản hơn là pháp sư tuy nhiên cô vẫn có khả năng chiến đấu khá tốt. Còn Minami là người có sở trường thiên về cận chiến lại thiên về vật lý.

Vừa nhìn thấy đối phương, Mayu đã tuyên bố rõ ràng cho cả đấu trường nghe thấy:
-Hôm nay em sẽ thắng và tiến vào vòng trong.
Minami không trả lời, chỉ thủ thế. Trong chốc lát cô nhớ lại những gì diễn ra tối hôm trước trong đầu.
Người bạn thân nhất của cô, Maeda Atsuko, cũng là người sắp tốt nghiệp đã đến tìm gặp cô.
-Nghe nói cậu đấu với Mayu hả? Có cần tớ tiết lộ chút thông tin không? Dù sao năm ngoái tớ cũng đấu với em ấy mà. – Atsuko nói và mỉm cười đầy ẩn ý.
-Không cần, tớ muốn quyết đấu công bằng. Về trận đấu năm trước tớ cũng theo dõi mà.
-Hể. Vậy mới là Minami chứ. – Atsuko quàng tay ôm lấy bạn mình. – Mà cậu khi nãy có trả lời đi chăng nữa tớ cũng không nói đâu.
-Gì thế? Vậy sao còn hỏi tớ làm gì?
-Chọc cậu chút thôi.- Atsuko đột ngột hôn lên má Minami. – Chúc cậu may mắn.
Khuôn mặt Minami lúc này đã đỏ rực lên, cô lắp bắp:
-Cậu không đến à?
-Cậu cứ thi đấu tốt là được, tớ sẽ luôn dõi theo cậu mà.

Minami thầm nghĩ cô từ chối lời đề nghị của Atsuko, cô cũng nhìn thấy sự quyết tâm của Mayu. Phải, năm ngoái cô bé đấu với đương kim vô địch và bị loại, nếu là người khác có thể cơ hội vào vòng trong đã cao hơn. Cô cũng phải thi đấu thật đàng hoàng.

Dùng phép thuật cường hóa đôi chân và đôi tay, Minami lấy đà và lao đến tấn công Mayu.
Cô gái ít tuổi hơn liền quét gậy theo một đường cong, đặt ra một dãy những đốm lửa nhỏ trước mặt rồi giật lùi lại, niệm phép tăng tốc độ.

“Con bé đặt bẫy lửa sao? Được, ta sẽ phá nó.” Minami biến bàn tay thành lưỡi kiếm và lao đến chém những đốm lửa kia nhằm tiến về phía trước. Nhưng khi tay cô vừa chạm vào đó thì chúng đồng loạt phát nổ.
Điểm máu của Minami tụt đi 5% nhưng có vẻ không ảnh hưởng mấy. Khi giao đấu như thế này mỗi người sẽ có điểm máu của riêng mình, nếu hết trận đấu sẽ chấm dứt.

Minami lao qua đám khói nhanh như cắt, hướng cú đấm về phía Mayu. Mayu một tay dựng tấm lá chắn đỡ trước mặt, một tay niệm phép để tấn công đối thủ. Tuy cú đấm bị chặn nhưng Minami đưa tay còn lại lên chạm vào tấm chắn khiến Mayu vô cùng bất ngờ.

Break.
Tấm chắn vỡ vụn và cú đấm của Minami tiếp tục lao đến, nó nhằm thẳng vào bàn tay đang niệm phép, quả cầu phép bị hướng xuống đất. Cô nhanh chóng đưa tay còn lại thụi vào bụng đối phương một cú khiến cô gái ít tuổi hơn bị đẩy ra xa.

Điểm máu của Mayu giảm 15%.
“Chị ấy cận chiến quá mạnh. Không được từ bỏ. Tốc độ có nhanh hơn và đòn đánh thông thường mạnh hơn so với Acchan (biệt danh nhiều người vẫn gọi Atsuko) nhưng có lẽ số lần tấn công và độ chính xác không bằng.”

Mayu chợt nhìn thấy những mảnh vụn của tấm chắn ma pháp khi nãy cô tạo ra, trong đầu lóe lên một ý tưởng. Cô niệm phép tạo một thanh kiếm ma pháp và lao đến tấn công Minami. Minami dùng tay không chặn thanh kiếm lại. Cô một tay bóp vụn lưỡi kiếm, một tay định tấn công nhưng bị tay còn lại của Mayu chặn bằng một chiếc vòng ma pháp cỡ lòng bàn tay. Mayu chợt nở một nụ cười đắc ý. Cô đẩy tay Minami ra để lùi về sau vài bước, gạt tay lên ra lệnh cho những mảnh vụn kia bao lấy xung quanh Minami và cho chúng phát nổ. Vụ nổ đủ lớn để khiến xung quanh chỗ hai đấu thủ mù mịt khói, đất cát bị xới tung lên.

Mayu vừa định lui ra ngoài để nới rộng khoảng cánh và tiện cho việc thực hiện phép, Minami đã lao ra khỏi đám khói với tốc độ nhanh gấp đôi và giáng một cú đấm vào bụng cô bé một cú đấm.
Điểm máu của Mayu còn 20%.

“Chỉ một chiêu nữa mình có thể thắng. Phải nhanh chóng tiếp cận.” Nghĩ vậy Minami nhanh chóng lao đến tấn công Mayu nhưng lập tức bị những sợi tóc quấn chặt lấy.
-Đây là---
-Tóc của em đó. Em đã cường hóa tóc của mình.

Mayu đứng dậy và lau vết bẩn trên miệng. Cô nhanh chóng niệm một phép thuật. Dựa vào những vòng tròn ma pháp đang hiện ra dưới chân Mayu, Minami biết được cô bé chuẩn bị sử dụng phép mưa thiên thạch, phép thuật mạnh nhất em ấy đã tung ra trong trận đấu năm ngoái. Cô liền cường hóa toàn bộ cơ thể, đánh tan đống tóc bao lấy mình và lao đến đánh Mayu. Đột nhiên đối thủ của Minami phát nổ, một vụ nổ lớn khiến điểm máu của Minami giảm xuống 50% và khiến cô choáng váng.

-Không lẽ là…?
-Phép ảo ảnh đó.

Mayu đã đứng cách đó cả trăm bước chân, vòng tròn ma thuật của phép mưa thiên thạch lúc này đã niệm đủ, nó sáng rực lên. Một sức nóng kinh người bao phủ lấy toàn bộ đấu trường, nếu không phải khu vực của Staff và khán giả được bảo vệ bởi lớp màn ma thuật đặc biệt thì họ có thể kiện Mayu về tội gây bỏng cũng nên.

Minami nhanh chóng trở dậy, dùng tốc độ nhanh nhất lao đến phía Mayu. Cô biết viên thiên thạch kia sẽ rơi cách pháp sư một khoảng khá xa. Vì Atsuko là xạ thủ nên có thể dùng súng cản trở Mayu như năm trước, hơn nữa cô ấy còn có những chiêu thức phòng thủ khá kì lạ nên đã chiến thắng sau đòn này. Nếu có thể tiếp cận kịp đối phương, Minami sẽ thắng.

Như đoán biết được Mayu vội lao đến và chặn một tấm khiên lớn trước mặt, đẩy bật Minami lại và khiến cô ngã ra.

Người đội nón lá liền đứng dậy, niệm phép cường hóa lên tay và chân của mình và uống một viên thuốc. Cô ấy nói gì đó với staff và nhìn về phía trận đấu như đang chờ đợi điều gì.

Trong khi đó, ở chỗ hai đấu thủ:

-Takamina, chị là leader của mọi người mà lại để thua em à. – Mayu nói với một giọng đắc thắc. Giờ cô đã có thể tiến được vào vòng sau.
-Không phải là chị vẫn luôn thua ở vòng này sao? Em nói vậy có lẽ là chưa hiểu rõ Leader. Chưa kể đến việc đánh được một pháp sư đến mức đó cũng là quá tốt rồi. – Minami đứng dậy và trả lời đầy thản nhiên. Mọi người vẫn luôn gọi cô là Takamina, vẫn cứ gọi Leader mà đâu có xét đến vị trí mỗi năm của cô.
Mayu không hiểu rõ, định hỏi cho ra nhẽ thì quả thiên thạch rơi xuống. Vì không nằm ở tâm rơi nên mức sát thương chỉ vừa đủ khiến đối thủ của cô ngất đi và đem về chiến thắng cho cô.

Chiêu thức kết thúc, nhiệt độ ở các khu của staff và khán đài giảm xuống, lớp màn bảo vệ cũng được gỡ bỏ và khán giả bắt đầu reo hò.

Mayu tiến lại gần Minami với ý định kết thúc cuộc đối thoại đang dở dang của mình. Một bóng người nhanh chóng lao đến và bế Minami lên.

-Ngươi là ai? – Mayu hỏi với vẻ đầy ngạc nhiên.
-Staff thôi. – Một giọng trầm thấp vang lên.
-Staff sao lại ăn mặc quái dị như vậy. Tôi chưa gặp anh bao giờ.

Minami khi này đã mở mắt, dường như cô nhận ra bộ mặt được che giấu bên dưới chiếc nón lá kia, định lên tiếng thì được người đó ra hiệu dừng lại.

-Không có gì. Chỉ là tôi muốn cô Minami được nghỉ ngơi sau trận đấu.
Dứt lời người đó quay lưng đi. Mayu liền lên tiếng:
-Chờ đã, tôi muốn nói chuyện nốt.
-Tôi nghĩ có thể để sau mà.
-Vậy nếu anh né hoặc đỡ được đòn tấn công này thì tôi sẽ để anh về.

Nhìn từ đằng sau Mayu biết người đó đã gật đầu. Cô ném một quả cầu bay theo đường xoắn ốc đến chỗ người tự xưng là “staff” kia. Người đó chỉ cúi xuống né đường bay và đặt chân Minami xuống đã, đỡ bằng một tay thay vì bế. Mayu lệnh cho quả cầu bay lại thì đột nhiên nó bị bắn nổ. Người kia lại bế Minami lên và hướng về phía khu trị thương.

-Là anh đã bắn sao? Các Staff được dùng súng à? – Mayu hỏi với giọng ngạc nhiên.
-À không. Tôi là nhân viên tạm thời của hôm nay thôi.

Người đó nhanh chóng bế Minami về phòng nghỉ rồi đặt cô xuống giường, bắt đầu niệm các phép trị thương.
-Này Atsuko, sao cậu lại giấu em ấy?
-Vì hôm nay tớ thích làm ông già hơn. – Atsuko cười với giọng đặc trưng. Đúng là so với con gái bình thường thì giọng cười của cô khá quái lạ.
-Mà làm thế nào cậu thay đổi được giọng vậy?
-Dùng thuốc đó. Giờ có lẽ Mayu đang trị thương. Tớ muốn tránh mặt mọi người nên để tớ đưa cậu về nhà tớ nhé? Dù sao tớ cũng ở gần đây mà.
-Cũng được, dù tớ muốn xem các trận đấu diễn biến ra sao.
-Đằng nào cậu chẳng xem qua màn hình.
Minami chỉ khẽ gật đầu. Cô vịn vào vai bạn mình rồi cả hai lên một chiếc xe rời khỏi đó. Nhà của Atsuko được xây theo kiến trúc cổ của Nhật với một khuôn viên khá rộng, nếu không muốn nói là tương đương cả một công viên.

Atsuko đỡ bạn mình nằm xuống một chiếc đệm rồi lắp đặt một vài thiết bị để Minami có thể theo dõi những trận đấu khác. Dù Minami cứ đòi giúp nhưng Atsuko đã ra lệnh cho cô ấy nằm nghỉ, thậm chí còn đe dọa sẽ xích Minami lại.

Sau ngày đấu đầu tiên những người tiến vào vòng sau là Yuko, Mayu, Yuki và Sashihara. Điều bất ngờ nhất ở vòng này có lẽ là Sashihara, nhưng để cô ấy vượt qua được Yuki thì quả là một thử thách lớn.

Khi những trận đấu vừa kết thúc, có lẽ vì mệt mỏi nên Minami chìm vào giấc ngủ mà không ăn tối. Tỉnh dậy không thấy Atsuko đâu cô liền đi dạo một vòng quanh nhà. Bởi cô đã đến đây vài lần nên khá thông thuộc đường đi lối lại, khi qua khu nhà chính thấy Atsuko đang ngồi trước hồ nước mà nhìn ra bên ngoài, Minami dừng chân lại và đến ngồi bên bạn mình.

-Ngồi đây ngắm trăng, càng ngày cậu càng giống ông già đấy Atsuko.
Nghe bạn mình nói vậy, Atsuko cười thành tiếng, tiếng cười đặc trưng.
-Ngắm cảnh là việc ai chẳng làm được, đâu phân biệt tuổi tác.
-Đó, nghe giống các ông già.
-Chẳng lẽ bạn bè với nhau cậu muốn tớ đưa tay lên miệng rồi khe khẽ cười như mấy quý cô à.

Atsuko rướn mình về phía Minami, khiến cô ấy phải ngả người ra đằng sau. Nở nụ cười gượng gạo, Minami một tay xua, một tay chống xuống sàn cho khỏi ngã.

-Chỉ là tớ thấy dù gì cậu cũng là con gái, nên chọn cái gì dễ thương chút, như màu hồng chẳng hạn. Đằng này lại chọn cái màu tối, xong hành động khác người nữa.

-Tớ đâu có tham gia giải nữa, hôm nay chỉ đến coi như đón cậu thôi mà. Hơn nữa tớ không muốn Mayu nghe hết câu nói của cậu ban chiều.

Minami chớp mắt vài cái, thở dài một tiếng rồi hơi cúi người xuống, hai tay chống cằm mà nhìn ra hồ nước nhỏ trước mặt. Atsuko lấy tay vỗ nhẹ một cái vào lưng bạn mình khiến cô ấy hơi chúi người về phía trước, trông như sắp ngã.

-Này, cậu làm gì thế, tớ ngã mất—
Chưa nói hết câu, Minami đã bị Atsuko nắm cổ áo và kéo lùi vào phía trong nhà. Cô quay lại mỉm cười với bạn mình.
-Yên tâm. Tớ không để cậu ngã đâu.

Minami khẽ thở dài và lắc đầu. Cô không lạ gì Atsuko, thích gì làm đấy. Nếu có lúc cô ấy hứng lên bắt cô đứng ngồi theo ý thích cũng đành chịu. Họ quen nhau 7 năm, là đồng đội cũng là bạn bè thân thiết. Thậm chí có người còn nói tình cảm của họ trên mức bạn bè. Một người là thủ lĩnh, một người là tiên phong của 48 Group, gần như lúc nào người khác cũng thấy họ ở gần nhau, hỗ trợ và giúp đỡ lẫn nhau. Có lẽ bạn bè thông thường không thể nào hiểu nhau như Minami và Atsuko được.

-Thật tình. Cậu biết tớ định nói gì à?
-Là Leader không cầm là kẻ mạnh nhất, chỉ cần chỉ đạo được người khác.
-Không phải chỉ đạo.
Minami nói to hơn bình thường, cô không thích người ta nói mình chỉ đạo một ai đó, càng không muốn nghe bạn thân của cô nói câu đó.
-Rồi rồi, là dẫn dắt. Mà đổi chủ đề đi, hôm nay tớ không muốn nói mấy chuyện đó.
-Thế quay về vụ nữ tính nhé?

Atsuko đột nhiên quay sang nhìn bạn mình và nở một nụ cười quái đản. Linh cảm có điều chẳng lành, Minami vội xua tay.

-Thôi, hay là nói về phong cảnh đi—
-Ai cho cậu chọn chủ đề.
Minami nuốt nước bọt.
-Nói nữ tính thì cậu tự nhìn mình trước đi, đã đánh cận chiến, lại thích đánh tay không. Xong mấy cái dáng đứng thì không thấy cái nữ tính đâu.

Atsuko vừa nói vừa ấn tay vào vai Minami. Sau khi thấy bạn nói xong, Minami chỉ thở phào một tiếng, miệng lẩm bẩm: biết ngay mà. Vừa ngẩng mặt lên đã thấy mặt Atsuko kề sát mặt mình, Minami cảm thấy lạnh gáy.

-Vừa lẩm bẩm gì thế.
-À, trăng hôm nay đẹp thật.
-Thôi, nếu cậu biết tớ sẽ quay ra nói cậu thì tớ cũng biết cậu than phiền vì cái gì. Nhờ cậu tớ hết hứng thú ngắm trăng rồi. Đi ngủ đi, lấy sức mà xem nốt những trận đấu còn lại.

Atsuko đứng dậy và đi vào trong nhà. Minami cũng rời khỏi chỗ ngồi và trở về phòng. Nhìn thấy cô bạn chỉ đi trước có vài bước, khi nãy còn nói nhiều vậy giờ có thể nằm trong chăn và ngủ ngon lành, Minami khẽ mỉm cười và nằm xuống đệm.
-Cũng lâu rồi chúng ta mới ngủ chung đấy nhỉ. Chúc cậu ngủ ngon, Atsuko.


1 nhận xét: