Chủ Nhật, 22 tháng 7, 2012

Fic thử nghiệm chap 2


Chỉnh sửa chap 1 một chút và post chap 2 lên. Có vẻ fic hơi thiếu muối nên phá hoại tí cho nó có vị =v=

----


1 tuần sau, giải đấu kết thúc với hạng nhất thuộc về Yuko. Việc Atsuko xuất hiện và nói chuyện với Yuko đã làm mọi người hết sức bất ngờ. Mayu vào đến trận chung kết, Yuki về hạng ba và Sashihara hạng 4.

Với việc sắp rời khỏi 48Group, Atsuko thường xuyên gặp mặt và bàn chuyện với Yuko hơn vì hai người là tiên phong, luôn được mệnh danh là những kẻ dẫn đầu, phải chịu trách nhiệm với đàn em lớp sau của mình. Trong một lần đi ăn tối, Atsuko đã hẹn Yuko đấu cặp, hai người có thể chọn bạn đồng hành tùy thích và ngày đấu là trước sinh nhật của Atsuko một ngày.

Đêm hôm trước ngày thi đấu, Minami đã đến nhà tìm gặp Atsuko. Vừa thấy bạn mình, Atsuko đã vẫy tay như thể hai người đã xa cách nhau vài năm vậy. Minami đến gần và ngồi xuống cạnh bạn, cô lấy ra một chiếc bọc.

-Thật hiếm khi thấy Minami chủ động tìm gặp tớ đó.
-Mai là ngày đấu rồi, tớ muốn chuẩn bị chút.

Minami tháo lớp vải quấn xung quanh thứ cô mang đến. Đó là một thanh kiếm, ngắn hơn những thanh kiếm thông thường nhưng lại rất hợp với một người có chiều cao hạn chế như Minami. Thanh kiếm có những hoa văn khá cổ, lại là kiếm hai lưỡi thay vì những thanh kiếm một lưỡi thường dùng để tấn công với những đòn chém mạnh.

-Cái này là?
-Tớ chuẩn bị cho trận chiến ngày mai. Dù chỉ là thi đấu nhưng tớ muốn thắng. Với lại đây cũng là lần đầu cũng là lần cuối tớ được ở cùng cặp đấu với cậu trước khi cậu tốt nghiệp mà.
-Cậu chuẩn bị vì tớ đấy à?

Hai mắt Atsuko lúc này sáng lên. Cô nhướn người lại gần Minami và mặt cô lúc này trông như thể sắp khóc vì vui mừng. Cô lại gần Minami hơn, định tặng bạn mình một nụ hôn thay lời cảm ơn thì môi cô lại chạm vào thứ gì đó lành lạnh. Mở mắt ra Atsuko mới biết là Minami đã kịp lấy kiếm để chặn. Atsuko vội ngồi thẳng lại và bĩu môi thất vọng.

-Keo kiệt!
-Dẹp vụ đó đi.

Minami tỏ ra chán nản và thở dài. Cô biết thừa tính Atsuko mà, chỉ thích xáp lại ôm cô mà thôi. Vừa rồi nếu cô không nhanh thì có khi đã bị ôm cứng không cử động được cũng nên.

-Giờ cái chúng ta nên làm là bàn chiến thuật. Muốn thắng không thể chỉ dựa vào chuẩn bị đồ đạc được. Lúc sáng khi nhìn thấy Yuko tớ nghĩ chị ấy cũng chuẩn bị gì đó rất kĩ càng.

-Vậy thì đành phải dùng cái này vậy.

Atsuko đứng lên và đi vào trong nhà, tầm mươi phút sau cô quay lại với một chiếc hộp gỗ trên tay. Atsuko ngồi xuống cạnh Minami và mở chiếc hộp gỗ ra. Minami nhìn thấy bên trong một khẩu súng có ba nòng, với hoa văn cổ, phần báng súng như miệng một con rồng đang ngậm những nòng súng. Có vẻ khẩu súng này được lau khá kĩ vì không lấy một hạt bụi trên đó.

Minami chỉ khẽ mỉm cười.
-Ra cậu luôn giấu thứ này.
-Tớ đâu có cố tình. – Atsuko giả vờ dỗi. Rồi cô nhanh chóng cười lại với bạn mình. – Chỉ là tớ luyện cách sử dụng nó có lẽ chưa được thành thục cho lắm. Giờ tớ muốn bàn đến chiến thuật. Như cậu nói có lẽ Yuko sẽ sử dụng cây cung chị ấy từng nói với tớ.

Minami gật đầu đồng ý. Hai người bắt đầu bàn chiến thuật với một mô hình lập thể nhỏ.
Sáng hôm sau khi Minami và Atsuko bước ra sân đấu mà họ đã mượn của ban tổ chức, hai người nhìn thấy Yuko và Haruna cũng đi ra từ phía bên kia. Đúng như họ đoán, hai người đó cũng sử dụng vũ khí khác ngày thường. Trận đấu giao hữu này đột nhiên trở nên ý nghĩa và quan trọng với họ thậm chí hơn cả trận chung kết vừa diễn ra tháng trước, một trận giao hữu giữa những người đã luôn ở bên nhau.

Minami chỉ đeo kiếm trên lưng còn tay cô vẫn đeo đôi găng mà cô hay dùng để giao đấu như mọi khi. Atsuko khoác thêm một chiếc áo choàng và trên tay hiện giờ chỉ có một khẩu súng cô vẫn dùng từ trước đến giờ.

Nhìn thấy thanh kiếm trên lưng Minami, Yuko đoán được phần nào đối thủ của mình đã chuẩn bị cho trận đấu này nhưng khi nhìn qua Atsuko cô có gì đó hơi thất vọng. Như những lần khác, Yuko lại nói đùa để thay đổi không khí:
-Acchan không chuẩn bị gì à? Em làm chị thất vọng đó.

Atsuko chỉ khẽ mỉm cười và đáp lại:
-Đâu có, em có chuẩn bị. Chút em sẽ dùng. Chỉ là em không được tự tin lắm.

Khán giả của trận đấu đôi đặc biệt này là toàn bộ các thành viên của 48Group. Ngoài họ ra không ai biết về việc sẽ có một trận đấu như vậy diễn ra.

Như những trận đấu bình thường, bốn người tham gia trận đấu mặc giáp bảo vệ và có điểm máu. Đội nào cả 2 thành viên đều hết điểm máu thì đội đó thua.

Minami di chuyển ra phía trước Atsuko với đội hình của một cận chiến, một xạ thủ thường thấy. Bên đội còn lại, Yuko đã sử dụng cung lại thêm Haruna sử dụng phép thuật, lại thiên về phòng thủ nên họ đứng ngang nhau để tiện hỗ trợ về mọi mặt.
Yuko nói với giọng đủ để Haruna nghe thấy:
-Quả nhiên sử dụng súng như Acchan dễ thay đổi trong trận đấu, khác hẳn với người dùng cung như tớ. Cậu hãy nhớ khẩu súng đó chỉ có 6 viên đạn trong một lượt bắn thôi. Hãy tính toán để đoán khi nào Acchan sẽ thay đạn. Khi nào cậu thấy ám hiệu của tớ thì làm đúng như kế hoạch nhé?
-Ừm.- Haruna gật đầu.

Tiếng chuông báo hiệu bắt đầu trận đấu vừa vang lên, cả Atsuko và Minami đều lao về phía trước, và với việc Minami nhanh hơn thì Atsuko bị bỏ lại sau một đoạn. Yuko nhanh chóng bắn một loạt mũi tên phép thuật. Những viên đạn ánh sáng vun vút bay ra khiến Minami giảm 5% máu vì đứng trước và Atsuko giảm  1%. Haruna nhanh chóng niệm phép dịch chuyển làm thay đổi khoảng cách giữa hai đội. Atsuko lập tức bắn đạn về phía Haruna. Vì đang niệm phép nên tốc độ của cô bị chậm lại, phép thuật bị gián đoạn nên khoảng cách nới ra không nhiều. Ngay lúc này Minami lao người đến và hướng thẳng cú đấm về phía Haruna. Nhưng Minami nhanh chóng bị những mũi tên của Yuko chặn lại.
“Đúng như mình đoán là nhắm vào Haruna. Vậy chỉ cần hạ Takamina trước là Acchan sẽ dễ đối phó hơn nhiều.” Nghĩ vậy Yuko bắn tên về phía Minami. Ngoài mũi tên đầu tiên thì cả 3 mũi tên sau của Yuko đều bị đạn của Atsuko cản lại.

Thấy Yuko tiếp tục bắn tên, Minami nhanh chóng lùi lại né đòn. Haruna nhân cơ hội đó liền ném những quả cầu phép về phía cô gái bé nhỏ kia. Một quả đã bị viên đạn còn lại của Atsuko đánh vỡ, một quả thì dường như đã chạm đến Minami nhưng chỉ giảm 1% máu, có vẻ như đã bị chặn lại.

Nhân lúc Minami chưa đứng vững, một mũi tên phép thuật lớn bay về phía Minami nhưng Atsuko đã lao ra đỡ nó và bị ngã ra đất. Điểm máu của Atsuko nhanh chóng giảm đi 30%.
Yuko liền lại gần Haruna và nói khẽ:
-Chỉ cầm điểm máu của cả hai giảm xuống 60% tớ sẽ sử dụng tuyệt chiêu. Giờ chúng ta sẽ tập trung vào tấn công Takamina.
Minami lúc này nhanh chóng lui về đứng thủ thế phía trước Atsuko để chắn cho bạn mình trong những đòn tấn công tiếp theo.
-Không sao đâu Minami.- Atsuko đứng dậy và thay đạn.- Nếu như tớ tính toán đúng thì Yuko có thể sẽ sử dụng tuyệt chiêu. Trong lúc đó chúng ta phải giảm được càng nhiều điểm máu của họ càng tốt.

Minami chỉ gật đầu mà không quay lại. Cô cường hóa thêm sức mạnh của tay và chân rồi lao đến tấn công Haruna. Cô né những mũi tên của Yuko, thậm chí bất chấp những vết thương đang khiến điểm máu của mình giảm dần. Lớp ma thuật bảo vệ của Haruna vừa dựng lên đã bị những viên đạn phá ma thuật Atsuko chuẩn bị từ trước bắn vỡ. Minami tung một cú đấm đánh bay Haruna về phía Yuko khiến Yuko không thể tấn công. Atsuko cũng ngay lập tức bắn một viên đạn nổ vào đó giảm điểm máu của đối phương. Ở chỗ nhóm Yuko, khói bụi của sân đấu và của vụ nổ gây ra hòa lẫn với nhau, mù mịt và dày đặc.
Từ đám khói có một mũi tên bay ra với tốc độ không tưởng, hướng thẳng đến Minami khiến cô ngã ra. Atsuko nhanh chóng đỡ lấy bạn mình và lùi lại, một tay thay đạn để sẵn sàng tấn công.

Hơn mười mũi tên bay về phía Atsuko và Minami từ trong đám khói đang dần tan đi. Atsuko bắn 6 viên đạn phá 6 mũi tên rồi lấy báng súng gạt những mũi tên còn lại. Điểm máu của Atsuko tụt thêm 10% vì cô vốn không giỏi cận chiến.

Lúc này, Yuko đã đứng dậy và Haruna đang chuẩn bị cho phép phòng thủ tuyệt đối mà cô chưa từng sử dụng khi đấu với các thành viên trong nhóm bởi nó bị cấm. Đúng như cái tên “Phòng thủ tuyệt đối” phép thuật đó tạo nên những lớp màn chắn dày đặc dần theo thời gian niệm, với sức của một người thì không ai trong 48Group có thể phá được nó và người thực hiện cũng không thể tấn công. Và nếu như vậy trận đấu 1 đấu 1 sẽ không thể chấm dứt nên phép thuật đó đã bị cấm. Tuy nhiên trận đấu ngày hôm nay là 2 đấu 2 nên phép thuật đó có thể được sử dụng.

Yuko đứng cạnh Haruna bên trong lớp bảo vệ, rút một mũi tên lớn gấp mười thông thường và lên dây cung, một chân cô chống về phía sau để giảm áp lực từ mũi tên đang phát sáng. Các luồng sáng tập trung về phía cung thủ khiến cả cây cung và người cầm nó đều sáng rực lên. Yuko nói với Haruna:
-Cậu thấy cây kiếm của Takamina không?
-Có vẻ như con bé chưa hề dùng đến.
-Giờ có lẽ là lúc nó dùng cây kiếm và Acchan đổi vũ khí. Hãy cẩn thận và cố gắng giữ lớp bảo vệ này cho đến khi tớ sẵn sàng tấn công nhé?
Haruna chỉ gật đầu.

Bên ngoài lớp vòng bảo vệ rực sáng, Atsuko đoán Yuko đã sử dụng chiêu thức mạnh nhất của cô ấy liền ra hiệu cho Minami. Minami lập tức rút kiếm và phi đến như một viên đạn. Mũi kiếm của cô cắm sâu vào trong lớp bảo vệ dù không thể xuyên thủng nó. Atsuko lập tức đạp lên lưng bạn mình để lấy đà nhảy lên cao, bắn những viên đạn vào chuôi kiếm của Minami khiến nó cắm sâu hơn. Vừa hết đạn Atsuko đã ném khẩu súng lục sang một bên và rút khẩu súng ba nòng cô đã giấu từ đầu trận ra và bắt đầu tụ năng lượng vào đó. Ngay khi Minami vừa rút thanh kiếm ra thì ba viên đạn bay đến nhằm thẳng vào vết nứt thanh kiếm để lại. Vì mỗi lần nạp chỉ có thể bắn một lượt nên Atsuko có thể thay đạn trong tích tắc và bồi thêm vào vết thanh kiếm để lại một loạt đạn khác. Lớp phòng thủ nứt ra. Minami bồi vào chỗ nứt ba cú đấm khiến phép thuật bị phá hoàn toàn. Haruna vô cùng ngạc nhiên liền hỏi:
-Sao có thể… Chị tưởng cú đấm của em có khả năng phá ma thuật rất thấp…

Minami giơ bàn tay của mình lên. Ở giữa các ngón có kẹp những viên đạn ma pháp mà Atsuko vẫn dùng, chúng lần lượt rơi xuống. Vừa hiểu ra thì Haruna đã bị tấn công với tốc độ chóng mặt. Với việc đối thủ bị bất ngờ lại thêm việc cô dùng kiếm là chưa từng thấy, Minami nhanh chóng rút sạch điểm máu của Haruna trước khi mũi tên của Yuko sáng rực lên.

Atsuko từ xa đã nạp một loạt đạn và chuẩn bị đối chọi lại mũi tên của Yuko. Còn người cầm cung lúc này đang mắm chặt môi. “Không hổ danh vũ khí bí mật. Chỉ hi vọng mũi tên này có thể đem về chiến thắng cho ta”, Yuko thầm nghĩ.

Một luồng sáng khổng lồ xuất hiện khi mũi tên của Yuko rời dây cung. Cùng lúc ấy ba viên đạn của Atsuko bắn ra, chẽ đôi luồng sáng. Nhưng vì áp lực từ hai bên quá lớn đã rút sạch điểm máu còn lại của Atsuko. Minami sau khi đánh bại Haruna đã nhanh chóng tránh đi nhưng cô vẫn bị ảnh hưởng chỉ còn 20% điểm máu. Ngay sau khi luồng sáng biến mất, Atsuko chuẩn bị gục xuống, lưỡi kiếm của Minami đã sáng rực lên. Tiếp cận với một tốc độ còn nhanh hơn trước đó, Minami tấn công khi Yuko chưa kịp trở tay. Dù còn đến 60% điểm máu nhưng nó nhanh chóng bị rút sạch. Những đòn tấn công bằng kiếm Yuko từng thấy không ít, những gì trước mặt cô có lẽ được coi là khá mạnh, nhưng có lẽ luôn tấn công từ xa nên không biết cách đối phó với chúng thế nào.

Khi lớp khói bụi trên sân tan dần, những âm thanh của trận đấu chấm dứt, những người thi đấu cũng đã hiện ra. Giờ chỉ còn mình Minami đứng nhưng điều đó cũng đồng nghĩa với đội cô đã thắng. Đưa thanh kiếm trở lại vị trí cũ trên lưng mình, Minami nhanh chóng chạy lại đỡ Atsuko khi đội cứu hộ nhanh chóng đưa Yuko và Haruna trở về. Vết thương của họ có lẽ không nặng lắm nhờ giáp bảo hộ. Vết thương của Atsuko có vẻ nặng hơn vì lớp giáp đã vỡ vụn và cô bị bỏng. Nhưng nhờ y thuật hiện đại nên chỉ tối hôm đó là các vết thương của Atsuko đã khôi phục gần hết, cô không phải ở lại bệnh viện mà được đưa về nhà. Phải nói thêm rằng chỉ sau ba tiếng đồng hồ đội Yuko đã có thể đi lại, chạy nhảy, hoạt động bình thường, chỉ có khả năng chiến đấu tạm thời chưa thể sử dụng được. Vì không yên tâm nên Minami đã tự đưa Atsuko về và xin phép được ở lại chăm sóc cô ấy.

Tối hôm đó theo lịch ma thuật của thế giới đó là lúc trăng tròn, là ngày đặc biệt trong tháng. Minami và Atsuko ngồi ngắm trăng như họ từng làm cách đó không lâu.

-Cảm ơn cậu Minami.
-Vì cái gì?
-Vì đã thắng.
-Không cần đâu.
Minami vừa cười vừa xua tay. Cô ngả người ra đằng sau và chống hai tay xuống thềm cửa bằng gỗ.
-Dù sao tớ cũng muốn cậu có những kỉ niệm đẹp. Trận đấu hôm nay thật tuyệt đúng không?
-Ừ.

Atsuko đặt hai khẩu súng cô đã sử dụng ngày hôm nay lên đùi và ngắm nghía nó.
-Cảm ơn cả các ngươi đã vất vả vì ta nữa.

Đột nhiên Minami ngồi dậy khiến Atsuko hơi giật mình.
-Thực ra tớ có điều này muốn nói.

Minami ngượng ngùng đưa bàn tay đang nắm chặt ra trước mặt Atsuko và từ từ mở ra. Khi cả năm ngón tay của bàn tay bé nhỏ đã xòe cả ra thì Atsuko nhìn thấy một sợi dây chuyền với mặt đá màu xanh lam đậm, có hình tựa như giọt nước. Mặt đá phản chiếu ánh trăng sáng lên lấp lánh.

Minami đưa ngón trỏ lên gãi nhẹ vào cái má đã hơi hồng vì ngượng của cô mà nói một cách đứt quãng:
-Dù sao… mai cũng là sinh nhật cậu… hơi sớm một chút nhưng tớ tặng nó cho cậu.

Atsuko mừng rỡ nhận lấy sợi dây chuyền, đeo lên cổ rồi nắm chặt lấy mặt đá.
-Cảm ơn cậu. Tớ sẽ giữ gìn nó cẩn thận.

Cô nở một nụ cười rất tươi. Và Minami cũng mỉm cười. Atsuko liền vòng tay ôm chặt lấy Minami.
-Cậu… làm gì thế?
-Cảm ơn vì món quà thôi.
-Thế thì phải coi nó như tớ đấy nhé! Làm mất thì đừng trách tớ.
-Tất nhiên.

Minami chỉ thở nhẹ một chút. Bạn cô vẫn luôn như vậy và vẫn sẽ cứ như vậy. Ngày tốt nghiệp sắp đến gần. Minami không biết nếu Atsuko không còn ở trong nhóm thì hai người họ có thể ở bên cạnh nhau như bây giờ được không. Có lẽ là rất khó bởi công việc khác nhau, hoạt động nhóm và hoạt động đơn lẻ khác xa nhau, đặc biệt là Atsuko sẽ chẳng bao giờ tham gia đấu nhóm như trước nữa mà sẽ một mình đối mặt với mọi thứ.

Tiếng chuông ở ngôi đền gần đó điểm đúng nửa đêm. Đột nhiên hồ nước nhà Atsuko sáng rực lên. Hai người tò mò bước lại đó. Trên mặt hồ xuất hiện một cái xoáy nước và Atsuko bị hút về phía đó, Minami dùng toàn bộ sức kéo lại nhưng bạn cô vẫn bị kéo mạnh về tâm xoáy nước. Minami cố đứng sau những tảng đá và kéo tay bạn mình nhưng cả cô và chúng đều bị kéo xuống nước. Nửa người dưới của Atsuko bị biến mất vào xoáy ánh sáng kia nhưng bàn tay của cô vẫn đang nắm chặt lấy bàn tay của Minami.

-Minami!!! Giúp tớ!!!
-Nắm chắc vào Atsuko!
Những ngón tay Atsuko dần trượt ra khỏi tay Minami.

-ATSUKO!!!! - Minami hét lên.

Người nhà Maeda nhanh chóng chạy đến nhưng đã quá muộn, Atsuko đã mất hút vào trong xoáy nước, chỉ còn để lại Minami đã ướt sũng ở giữa hồ. Tất cả đều vô cùng bất ngờ. Đôi mắt Minami lúc này đang mở to, khuôn mặt thì trắng bệch.
-Atsuko---

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét