Thứ Tư, 10 tháng 7, 2013

Oneshot

Tại rảnh rỗi quá, với lại đang có 1 vài câu làm ý tưởng nên ngồi nghịch ra luôn cái này =))))
Nếu có người nhận ra được ý tưởng của mình ở đâu thì cũng khá là thần thánh *cười hềnh hệch*
Vì là ngẫu hứng nên khá nhảm =)))) Đọc xong thấy ngứa thì cũng bỏ qua cho =))))

---

Sau ngày tốt nghiệp

Tokyo, ngày 30 tháng 8 năm 2012

Ngày thứ 2 sau khi Atsuko tốt nghiệp khỏi AKB48.

Atsuko mở danh sách làm việc mà Manager đưa cho mình.

Danh sách đó toàn những lịch đi bắt tay và quảng bá cho cuốn PTB tốt nghiệp của cô. Khác với quãng thời gian 6 năm 8 tháng trước đó, 1 chữ AKB cũng không thấy.

Thực chất từ ngày hôm qua đã vậy, nhưng hôm qua cô vẫn đi quay cùng với Minami, được hát, được nói chuyện, được ôm, được khóc cùng cô ấy. Atsuko khẽ chạm vào thái dương hai bên. Phải rồi, cô vẫn hay dựa đầu vào con người vừa nhỏ bé, vừa thấp hơn mình nhiều ấy. Dù là bất kì công việc gì, hai người đã luôn ở bên nhau trong suốt hơn 6 năm kia. Kể cả thời gian sau khi cô tuyên bố tốt nghiệp cô vẫn được ở bên Minami, dựa vào bờ vai ấy. Trông bờ vai ấy nhỏ, nhưng Atsuko chưa bao giờ cảm thấy nó yếu ớt mà ngược lại, cô có cảm giác yên bình và vững chãi mỗi khi dựa vào nó. Có lẽ bờ vai ấy đã luôn hiện hữu trong cuộc sống hàng ngày của cô trong quãng thời gian quá lâu.

Gạt sang một bên suy nghĩ của mình, Atsuko hạ quyết tâm mình phải vững vàng lên. Hiện tại cũng như cách đây hơn 6 năm, cô biết phải làm quen với cuộc sống mới, mà trước mắt là cuộc sống không có AKB. Lịch làm việc của cô cũng thoáng hơn nên Atsuko có phần nhẹ nhõm.

Chỉ đến chiều hôm đó Atsuko đã hoàn thành công việc. Một cách vô thức cô mở điện thoại của mình và nhận được một tin nhắn.

[Chủ đề: không có
Người gửi: Takahashi Minami
Hôm nay cậu cảm thấy thế nào?
Hôm qua ít ra mình còn làm việc với cậu. Hôm nay thì có chút lo lắng và tò mò. Dù mình đã nói là không lo nhưng vẫn không tránh được.]

[Cậu đang ở đâu?]

[Ở trường quay X]

Atsuko không nhắn thêm bất kì một tin nào, cô cho điện thoại vào túi, đội mũ, bịt mặt và chạy vội ra khỏi căn hộ của mình.

Nửa tiếng sau Atsuko có mặt ở trường quay và nhìn thấy Minami đang ngồi nghỉ uống nước sau khi chụp ảnh cho tạp chí ở đó. Xung quanh còn có cách thành viên Senbatsu khác như Yuko, Yukirin, Mayu, Mariko, Haruna, Tomochin. Atsuko đi vội vào, nắm lấy tay Minami kéo đi sau khi xin lỗi những người xung quanh qua la vài câu.

Atsuko kéo Minami vào một góc hậu trường vắng vẻ, không có ai ở đó.

-Cậu làm gì vậy Atsu-
Minami chưa nói hết lời đã bị Atsuko ôm chặt lấy.

-Thực sự mình thấy lạ lẫm, trống vắng lắm.

Đôi mắt đang mở to vì bất ngờ của Minami dần co lại về trạng thái bình thường. Cô khẽ nở một nụ cười và vỗ nhẹ vào lưng người đang ôm gắt gao lấy cô.

-Cậu là phần không thể thiếu trong cuộc sống hàng ngày của mình…

-Ừ, cảm ơn cậu.

-Thế nên… mình có một yêu cầu được không?

-Gì vậy?

-Dù mình có tốt nghiệp, có đi xa đến đâu trên con đường này thì hãy để mình được gần cậu.

Vừa nói, Atsuko vừa siết chặt thêm vòng tay mình.

-Dù thời gian có trôi qua bao nhiêu đi chăng nữa, mình vẫn muốn ở bên cậu.

-Ừ. Nếu điều đó có thể giúp cậu tự tin trên con đường sau này thì mình luôn sẵn lòng. Và thực ra thì… mình cũng muốn ở bên cậu. Có lẽ 7 năm qua đã tạo cho mình một thói quen là có người cao lớn hơn mình nhiều nhưng lại luôn dựa vào mình.

Lúc bấy giờ khuôn mặt Atsuko mới giãn ra và trên đó nở rộ một nụ cười. Khi nghe những lời nói này cô có một cảm giác nhẹ nhõm kì lạ, như vứt bỏ được gánh nặng đã đeo trong lòng suốt cả ngày hôm đó.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét